Tuổi Lưu Vong 
 


Bài thơ nhỏ đầu năm tôi đang viết 
Đêm giao thừa, đất khách, tuổi lưu vong 
Tôi đang nhấp rượu nồng hay nước mắt 
Mà sao nghe cay xé tận trong lòng 

Tôi đang nghĩ về em cô gái khách 
Buông cuộc đời theo những bước chân hoang 
Thời hoa mộng chìm sâu theo tiếng nấc 
Có bao giờ em biết đón xuân sang 

Bài thơ nhỏ đầu năm tôi đang viết 
Gởi đồng bào trong Trại Cấm đêm nay 
Dẫu cuộc sống vẫn còn nhiều cay đắng 
Chút tình người xin giữ lại cho nhau 

Tôi nghĩ đến đàn em thơ mới lớn 
Sẽ không còn chiếc áo mới như tôi 
Em có biết bên kia hàng gai thép 
Một quê hương tan nát đã lâu rồi 

Bài thơ nhỏ đầu năm tôi đang viết 
Gởi về vùng Kinh Tế Mới năm xưa 
Tuổi thơ ấu ai một lần đã giết 
Trả lại tôi nắng ấm buổi giao mùa 

Tôi xin chúc cho bà con lối xóm 
Năm mới về có đủ sắn đủ khoai 
Đủ aó mặc vì mùa mưa chưa dứt 
Đủ dầu hao để thắp sáng đêm dài 

Bài thơ nhỏ đầu năm tôi đang viết 
Thả trôi về theo sóng nước biển đông 
Ngôi mộ lớn đồng bào tôi đã chết 
Để muôn đời tang trắng phủ non sông 

Những giọt máu lạc loài trong biển mặn 
Chẳng hề tan bao dấu vết căm hờn 
Anh tay trói mắt trừng tên hải tặc 
Chị nhìn chồng đôi mắt nhỏ van lơn 

Bài thơ nhỏ đầu năm tôi đang viết 
Gởi về quê xa lắc một trời quên 
Ai bảo Tết mang niềm vui mới đến 
Tết ở đây chỉ có nghĩa buồn thêm 

Còn đâu những mùa xuân trong ký ức 
Ngồi bên me tí tách lửa than hồng 
Trời viễn xứ xuân về không cánh én 
Đêm giao thừa tôi khóc tuổi lưu vong. 

 

Trần Trung Ðạo