Độc Hành
Em ở bên nhà tôi ở
đây
Mười năm sương gió bạc vai gầy
Tôi nhớ quê nghèo xa vạn dặm
Nhớ gì như thể nhớ đêm nay
Ừ nhỉ mười năm như thoi đưa
Quê hương bão lụt đã bao mùa
Ai còn ai mất ai xiêu lạc
Ai bước một mình trong gió mưa
Em ngồi giặt lụa bến sông Thu
Lòng buông theo nước chảy xa mù
Tôi đứng bên nầy nghe kỷ niệm
Gọi về từ cõi mộng hoang vu
Tôi thấy tôi về
trong giấc mơ
Nhà tôi giặc đốt tự bao giờ
Vườn hoang lau sậy buồn hiu hắt
Một lũy tre già trông xác xơ
Tôi thấy em ngồi
bên chấn song
Nhìn lên hướng núi nắng pha hồng
Người đi xa tít bờ sông vắng
Để ánh thu buồn trong mắt trong
Mười năm tôi quên
mất tuổi tên
Công cha nghĩa mẹ vẫn chưa đền
Gió sương chăn chiếu đường không bạn
Đi hết cuộc đời không có em.
Trần Trung Ðạo