"Dầm mưa" Nguyễn Xuân Phong

 

MƯỜI CHÍN MÙA MƯA 
 


Mười chín mùa mưa em biết không ? 
Quê hương còn đó một mùa đông 
Trong anh đã chết mùa xuân thắm 
Thu cũng vàng hơn, hạ chẳng hồng 

Cuộc sống vẫn buồn như vận nước 
Chí lớn hao dần, chí nhỏ phai 
Bao lớp bụi đời trên mái tóc 
Ðồng lòng, đồng chí chẳng còn ai 

Một đám lọc lừa cao cổ hát 
Một bầy phe phái cố bon chen 
Tổ quốc như trong giờ nhật thực 
Mười chín năm trời vẫn tối đen 

Ðôi lúc anh thèm như truyện chưởng 
Vung một đường gươm giết mấy ngàn 
Giết một lần thôi, không giết nữa 
Từ nay, chuyện cũ xếp sang trang 

Thơ của người, hoa thơm trải lối 
Thơ anh máu lệ nhỏ từng đêm 
Anh khóc triệu người đang hấp hối 
Khóc anh, hy vọng chỉ còn em. 

Trần Trung Ðạo